Vậy là chưa đầy nửa tháng nữa là Gold tròn 3 tuổi rồi, thời gian trôi qua thiệt nhanh, mới đó mà đã 3 năm trôi qua rồi... Lục tìm xem lại những tấm hình chụp G lúc nhỏ thấy cứ như mẹ mới sinh con được vài hôm vậy đó hihi, mẹ thiệt là tức cười phải ko con?
Mẹ nhớ hoài cái hôm sinh con. Ngày hôm đó là còn tới gần 20 ngày nữa mới đến ngày dự sinh của G nên mẹ cũng còn "nhởn nhơ" lắm. Buổi sáng mẹ thức dậy như thường lệ, ăn sáng xong mẹ còn ngồi "tám" với bác Hai và bác Ba của G, lúc đứng dậy tự nhiên mẹ bị vỡ ối. Trời ơi, mẹ thất kinh hồn vía vì ko biết chuyện gì đang xảy ra nữa, mẹ đâu có nghĩ là sẽ sinh sớm như vậy, chỉ sợ có chuyện gì xảy ra với mẹ con mình thôi. Nhưng bà ngoại và 2 bác của con nói mẹ cứ bình tĩnh, đi tắm rồi lấy đồ đạc chuẩn bị vô BV. Ai dè đâu, vô tới BV thì các BS nói với mẹ vô phòng chờ sanh nằm vì sắp sinh rồi!!! Chắc tại mẹ sợ quá nên huyết áp tăng cao, BS ko cho ra với người nhà mà phải nằm trong phòng suốt cho tới lúc sinh. Nằm 1 mình trong phòng vừa lo, vừa buồn, vừa sợ nữa vì thấy mấy người khác được đi đi lại lại, còn mẹ thì BS bắt phải nằm 1 chỗ. hic... Nằm chờ từ 10h sáng tới 8h20 tối mẹ mới được gặp con hihi... Lục mới sinh con nặng 3,9 kg, dài 54 cm (sinh thiếu gần 1 tháng đó, nếu để đủ ngày chắc mẹ phải mổ vì con lớn quá mà hihi). Con thì khỏe mạnh, nhưng mẹ thì lại bị băng huyết ngay sau khi sinh hic... nhớ lại sợ thiệt... nguyên nhân là do mẹ bị thiếu máu nặng lúc mang thai (mặc dù mẹ ăn uống đủ chất vá có uống thêm thuốc bổ máu nữa). Haizzz... thôi kệ, miễn là sinh con ra khỏe mạnh là mẹ vui lắm rồi. Cũng may là G của mẹ bú giỏi, ngủ cũng giỏi nên mẹ ko cực gì mấy trong việc chăm sóc con. Chỉ tới khi con tập ăn thì mẹ mới khổ... Mỗi lần cho con ăn mới bực làm sao, con chẳng chịu cho mẹ đút gì cả, cứ quay mặt đi chỗ khác ko à, rồi có khi ráng ép con ăn, vừa xong 1 cái là con ho lên, rồi ói ra hết, thế có khổ ko cơ chứ.... Cũng may là từ hồi mẹ gửi con đi nhà trẻ thì con ăn rất ngoan, tháng nào cũng lên cân đều đều, mẹ vui lắm. Đền nỗi bây giờ con bị dư tới mấy ký luôn, mẹ đang phải giảm ăn cho con trai đấy nhá hihi. Niềm vui của bất cứ người cha người mẹ nào trên thế giới này cũng là được nhìn thấy con của mình khôn lớn từng ngày. Mẹ mong con trai càng lớn càng ngoan, biết lễ phép và vâng lời ba mẹ, con hãy luôn là niềm tự hào của ba mẹ con nhé. Ba mẹ yêu Gold thiệt nhiều...muahh...
|
Một không gian yên tĩnh cho gia đình mình. Hy vọng sẽ tránh khỏi những xô bồ, ganh đua trong đời thường. Một nơi chốn bình yên thật sự...
Thứ Ba, 1 tháng 9, 2009
Kỉ niệm khó quên (1-9-09)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét